Mình thích chụp hình. Chụp chân dung rất nhiều. Nhưng chụp gia đình lại khiêm tốn. . ...

Hôm nọ mình có đọc một câu hỏi vu vơ trên mạng, nghe ai đó hỏi “Lần gần nhất bạn chụp với bố mẹ là khi nào?”.

Mình thích chụp hình. Chụp chân dung rất nhiều. Nhưng chụp gia đình lại khiêm tốn. Mình luôn tỏ ra mình mạnh mẽ điều đó dường như khiến mình trở nên ổn hơn, pro hơn. Gia đình cũng ít khi phải lo lắng cho mình. Có lẽ mình quá ngại để bộc bạch những cảm xúc yêu thương, ngại thể hiện tình cảm qua những bức ảnh chụp chung.


Nhìn nó cứ bị quê đấy các bạn. Kiểu bạn tôi chụp tôi ngầu lòi xong vào ống kính máy bố mẹ tôi nhìn vừa lùn vừa xấu ấy =)).

Mỗi khi mình giơ lên chụp là họ lại cảnh giác, nên bức ảnh không còn chân thực nữa.


Đây là khoảnh khắc năm nhất mấy thằng nam nhân vừa mới biết đi xe máy. Đèo nhau 200km mất 6 tiếng. Ngồi ăn tối tại Mai Châu.

Thực sự mình có phải ngại không?! Ôi những tấm hình chụp cốt để lưu lại kỉ niệm với bạn, với gia đình. Lâu lâu lôi ra làm kỷ niệm. Ôi, gia đình quá đỗi thân thuộc nó sẽ luôn bên cạnh tôi đến nỗi mình chẳng sợ mất, cũng chẳng cần vài ba tấm hình để lưu giữ chăng?


Gia đình chụp lúc tết.

dòng chảy thời đại quá nhanh, từ xưa với chiếc máy ảnh film rồi tới thời điện thoại nhen nhóm rồi tới thời nay, bố mẹ lại ít tiếp xúc với công nghệ nên rất ngại chụp ảnh. Thậm chí đến cả dịp Tết có người cũng không có nổi một bức hình chụp chung nào với gia đình nhỏ của chính mình. Nhiều lần như vậy thành lâu, lâu dần như vậy lại thành không quen. Càng ngày càng ngày, bố mẹ lại ít chụp hình với ta.

“Khi tôi đến một triển lãm, một quán cà phê hay một nơi đẹp đẽ nào đó, tôi nhìn xung quanh…và thấy mọi người đang đăm chiêu điện thoại… nhưng họ đâu có chụp hình, họ chỉ cầm như đang chụp hình mà thôi.”

Mình đang tập không để tư duy kỹ thuật vào những bức ảnh khoảnh khắc đó.

Chúng ta có thể có cả ngàn tấm hình, rồi vứt chúng vào xó xỉnh nào đó, và chẳng bao giờ xem lại, thậm trí chẳng có để tâm đến việc đánh dấu và sắp xếp những tấm hình đó, từ ấy không còn nhớ đến chúng.

Vậy nên đừng từ bỏ một phần vai trò là người lưu giữ ký ức, học cách chia sẻ về những trải nghiệm của mình.



Một vài cách setup máy để chụp:

Về mặt thiết bị, ưu tiên lý tưởng:

  • Máy ảnh có tốc độ lấy nét nhanh
  • Ưu tiên máy ảnh zoom linh hoạt: 18-150, 24-105mm,…
  • Khẩu độ lớn là ưu thế trong các trường hợp tối: f1.8 hoặc f2.8
  • Máy phải nhỏ nhẹ, trông to mọi người để ý tạo dáng ngay - mà toàn tạo fail ;(
  • Xử lý iso tốt, vì khi tăng tốc độ chụp thì ISO sẽ bị đẩy lên rất cao

Cách chụp:

  • Nếu chưa quen hoặc cần linh hoạt chụp nhanh, nên chọn chế độ chụp auto hoặc ưu tiên tốc độ.
  • Đo sáng toàn cục là chủ yếu, nhưng lưu ý khi chụp ngược sáng nên có flash đi kèm hoặc đo sáng điểm vào một người nào đó tối. Đánh đỏi khung cảnh xung quanh hơi cháy.
  • Chụp đông người thì ưu tiên khép khẩu (thường là khẩu 8 hoặc 11, đừng 16 22 vì tán xạ)
  • Chọn tốc độ màn trập nhanh 1/250 - 1/1000 giây để bắt dính cùng với đó là chế độ chụp liên tục.
  • Có thể thử chụp tốc thấp, để có thể biểu diễn được hành động. thường là 1/30s
  • Chụp điện thoại cho lành.

Bài viết tham khảo

Cậu ngập ngừng khá lâu, rồi nói “Tớ không nhớ rõ, tớ không chụp cùng bố mẹ đã lâu lắm rồi, tớ cũng hiếm khi abc, xyz,… “.




comments powered by Disqus


"Một người đàn ông không dành thời gian cho gia đình, không bao giờ có thể trở thành đàn ông thực sự."

The Godfather


Ủng hộ Anh hàng xóm

Bạn có thể vào đây để xem "kẻ dại khờ" chia sẻ cảm nhận về những cuốn sách mà kẻ đó cho là hay!

Chúc một buổi sáng vui vẻ!!👨‍🚀


Anh hàng xóm

'Anh hàng xóm' là blog phi lợi nhuận, miễn phí - Sự ủng hộ của bạn luôn là điều quan trọng giúp blog tồn tại cùng với đó là phát triển mạnh mẽ hơn nữa. Bạn có thể ủng hộ cho blog
ヾ (⌐ ■ _ ■) ノ ♪


Quả táo tàu

Quả táo tàu

Xin chào, tôi là BA, một nhà phân tích nghiệp vụ của công ty màu cam. Đam mê quay phim, chụp ảnh trong tôi luôn mãnh liệt và tràn đầy nhiệt huyết. Mình muốn chia sẻ với các bạn quá trình dùng máy và cuộc sống có phần trầm lặng của mình.

Trang web của bạn đã được xem: lần